Những người yêu thương nhau vẫn nói: ‘Con là động lực của bố’, ‘Anh là động lực của em’, ‘Em là động lực của anh’,… cũng có khi ta hướng tới một ước mơ, khát vọng và coi đó là động lực cho chính mình.
Những người yêu thương nhau vẫn nói: “Con là động lực của bố”, “Anh là động lực của em”, “Em là động lực của anh”,… cũng có khi ta hướng tới một ước mơ, khát vọng và coi đó là động lực cho chính mình.
Động lực vốn dĩ là nguồn sức mạnh tinh thần to lớn, chúng có thể là vô hình cũng có thể là hữu hình giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Và đó là lý do để chúng ta sống có ý nghĩa hơn.
Động lực, nói đơn giản thì đó là động cơ thúc đẩy những hành động của con người. Thường, những thứ khiến ta muốn hành động đó là những điều tốt đẹp, sự cỗ vũ khiến ta hào hứng. Tuy nhiên đôi khi những nghịch cảnh, sự thách thức, khích bác cũng có thể là động lực nếu chúng ta có thái độ sống tích cực, có cái nhìn khách quan và điềm tĩnh.
Những câu chuyện trong thực tế đã chứng minh rằng nếu bạn có thái độ sống tốt, giữ cái nhìn lạc quan, bạn sẽ luôn có động lực và có thể biến chúng thành năng lượng để thành công.
Câu chuyện về ba chàng trai rất trẻ cùng xây một bức tường đã và đang nhiều người phải suy ngẫm. Người qua đường hỏi: “Các anh đang làm gì thế?”. Người thứ nhất không ngẩng lên, tỏ thái độ khó chịu đáp: “Không nhìn thấy à. Chúng tôi đang xây tường”. Người thứ hai mỉm cười vui vẻ đáp: “Chúng tôi đang xây một ngôi nhà đẹp”. Người thứ ba đang cẩn thận đặt từng viên gạch cho cân đối, giọng hào hứng đáp: “Chúng tôi đang xây dựng một thành phố”.
Mười năm sau, người thứ nhất vẫn là thợ xây, người thứ hai trở thành kỹ sư còn người thứ ba trở thành quản lý một công ty xây dựng rất lớn. Câu chuyện không chi tiết tỉ mỉ nhưng rất logic, khi bạn có ước mơ, bạn có nhiệt huyết bạn có thể làm những việc bình thường một cách đặc biệt.
Khi Columbus phát hiện ra Châu Mỹ, có nhiều người nói rằng chẳng qua chỉ là ngẫu nhiên, rằng ai đi đến đó cũng sẽ thấy. Trong một bữa tiệc rất nhiều những thương gia giàu có và các vương hầu bá tước, có những lời châm chọc, khích bác Columbus: “Chẳng có gì là sáng tạo, cũng chả có gì đặc biệt. Chúng tôi đến đó cũng tìm thấy như ngài”.
Columbus điềm tĩnh cầm một quả trứng đã được luộc chín. Ông hỏi: “Trong chúng ta có ai có thể đặt quả trứng đứng thẳng trên bàn ? Ai có thể”. Mọi người lần lượt tiến lên nhưng quả trứng vẫn nằm xuống chứ không ai đặt thẳng được. Ngài đập nhẹ một đầu quả trứng và đặt chỗ móp đó xuống và quả trứng đứng thẳng được. Nhiều tiếng vỗ tay vang lên nhưng vẫn có những tiếng xì xào: “Dễ ợt, cái đó tôi cũng làm được”.
Columbus tự tin dõng dạc: “À vâng, đơn giản thôi, việc tìm ra châu Mỹ cũng như việc đặt cho quả trứng đứng thẳng, đơn giản thôi, nhưng tôi hỏi các vị trước khi tôi chưa làm đã có ai làm được?”
Trong thực tế, sự đố kỵ, thiếu thiện ý là điều không thể tránh khỏi, điều quan trọng là ta giữ tâm thế vững vàng, tinh thần lạc quan và cách nhìn nhận khách quan tích cực để biến những những điều khó chịu gây ức chế thành động lực và khẳng định giá trị bản thân.
Một câu chuyện nhỏ nữa cũng rất thú vị, một anh bị mù sang nhà hàng xóm chơi, khi về trời xẩm tối, hàng xóm không yên tâm đưa cho anh ta chiếc đèn lồng và bảo: “Cho dù anh quen đường, có thể tự đi về nhưng cứ cầm đèn cho yên tâm”. Anh mù từ chối: “Tôi mù lòa thế này có nhìn thấy ánh sáng đâu mà cần đèn”. Người hàng xóm đáp: “Anh bị mù không cần đèn nhưng tôi đưa đèn để những người không mù có thể nhìn thấy ánh sáng mà tránh anh”. Anh mù gật gù: “Ừ rất đúng nhỉ”.
Thế đấy, chúng ta là con người, trong mối quan hệ cộng đồng tương tác, nhìn xa một chút, bao quát một chút, bớt vị kỷ một chút sẽ tạo ra những điều tốt đẹp, cộng hưởng lợi người, lợi cả cho mình.
TRÀ ANH