Tôi hoang mang không biết liệu mình có nên lần đầu làm ‘chuyện ấy’ với một người đàn ông đã có gia đình.
Tôi là một cô gái không đẹp xuất sắc nhưng cũng thuộc diện ưa nhìn. Người thân cho rằng tôi tính tình đơn giản, còn kẻ mới quen hay “chụp mũ” tôi hời hợt. Cũng chẳng sao, tôi không buồn vì điều đó, miễn là đến giờ tôi đã có công ăn việc làm ổn định, lương tháng đủ giúp cho tôi có cuộc sống thoải mái, thi thoảng lại xách balo đi du lịch đâu đó vài ngày cho thỏa ý thích.
Suốt nhiều năm tôi sống vui vẻ với mẹ và gia đình anh trai. Cuộc sống sẽ cứ thế trôi đi khiến tôi không bận tâm đến cảnh “gái ế” của mình.
Dẫu chị dâu, bạn bè đều ra sức mai mối nhưng tôi không thích phải đi xem mặt, càng không thích cảnh lâu lâu lại có người đàn ông nào đó bất ngờ tới nhà để… nhòm mặt tôi.
Chẳng thế mà đối với tất cả những người đàn ông qua mai mối, người nhiều nhất tôi tiếp xúc một lần, còn lại chưa từng gặp mặt trực tiếp. Có người bằng cách nào đó có được số điện thoại và facebook cá nhân của tôi, họ xin kết bạn, thi thoảng nhắn tin nhưng tôi đều không đáp lại.
34 tuổi, tôi vẫn là gái trinh.
Cuối năm trước, mẹ tôi mất, anh chị dọn ra ở riêng. Tôi sống một mình trong căn nhà bố mẹ để lại. Có đôi lúc đêm về, ở trong ngôi nhà quạnh quẽ tôi thèm nghe tiếng người.
Vô tình trong lần đi uống nước với đám bạn, tôi gặp một người đàn ông hơn tôi 12 tuổi với ngoại hình phong độ ngời ngời. Anh kể vợ anh ở nước ngoài, hiện tại anh sống một mình.
Tôi không biết có phải mình “trúng tiếng sét ái tình” không mà tự nhiên tìm mọi cớ để được gặp anh ấy. Anh chỉ “huýt sáo” là tôi sẵn sàng đội nắng, bỏ việc, vượt hơn chục cây số lao đến gần cơ quan anh chỉ để ngồi tán gẫu.
Cảm giác như đây là người đàn ông của đời mình nên tôi nhiều lần bật tín hiệu “đèn xanh” nhưng anh vẫn cố tỏ ra là người đàn ông tử tế. Anh luôn nói: “Em là cô gái tốt, anh quý mến và coi em như cô em gái, không bao giờ muốn làm tổn thương em”.
Có điều, lần nào gặp nhau dường như anh cũng đụng chạm vào cơ thể hơn 30 năm chưa từng tiếp xúc với đàn ông của tôi.
Tôi cố công thăm dò nhưng rồi cũng chỉ nắm thông tin vỏn vẹn về anh: vợ con ở nước ngoài. Trong khi đó anh chưa từng một lần mời tôi đến thăm nhà, cũng chưa từng một lần tặng quà cho tôi.
Hai tháng trước, lần đầu tiên anh rủ tôi đi uống bia. Ra hàng anh gọi cho tôi và anh mỗi người một cốc mà không gọi đồ nhắm. Uống xong cốc bia anh nói có việc bận nên đi trước và hỏi tôi có muốn ăn gì thêm thì để anh gọi. Tôi là con gái, ai lại một mình ngồi giữa quán bia ồn ào, dù rất muốn uống say cùng anh nhưng rồi đành phải miễn cưỡng đứng dậy đi về.
Sau hôm đấy, tôi cũng xác định không thể tiến xa hơn trong mối quan hệ này. Tôi không còn chủ động nhắn tin hỏi han anh mỗi ngày.
Bẵng đi ít ngày, anh bỗng nhiên “săn đón” tôi. Anh bảo qua bạn bè thì mới biết tôi là gái trinh, lại sống một mình.
Anh nhắn tin cho tôi rất nhiều về “chuyện ấy”. Anh dẫn dụ tôi từ một người chưa biết gì tới khao khát muốn lao vào thử cảm xúc thăng hoa của quan hệ tình dục.
Và rồi tôi lấy hết can đảm nhắn rằng “muốn lần đầu với anh”. Anh đáp lại bằng việc tỏ ra trách nhiệm, lo lắng cho tôi khi anh không xác định mối quan hệ tình cảm nghiêm túc, bền vững với tôi. Hiện giờ anh chỉ ưu tiên cho mục đích thăng tiến sự nghiệp và kiếm tiền.
Anh đã vậy mà tôi vẫn như người điên bất chấp tất cả chỉ để được thử cảm giác “mất trinh” cùng anh như thế nào.
Thứ 6 của hai tuần trước, sau bữa trưa uống rượu về anh nhắn tin “gọi mời”, tôi liền lao đến gần nơi anh làm việc. Đón tôi vào phòng nhà nghỉ có mỗi chiếc giường, anh nhanh tay chốt cửa và lao vào tôi. Bất giác tôi vội vàng thoát ra và bày tỏ mong muốn “lần đầu tiên” của tôi phải ở một nơi lãng mạn. “Mọi chi phí cứ để em lo”, tôi quả quyết nói với anh.
Tôi chia sẻ chuyện khó nói với cô bạn thân nhất. Nó thương tôi, bảo tôi 34 tuổi chưa biết mùi giai nên nhẹ dạ vậy cũng là lẽ thường tình. Rồi nó lẳng lặng tìm hiểu và trưng ra cho tôi một loạt bằng chứng cho thấy anh ấy chỉ là một kẻ chuyên “chăn rau” với tiêu chí không mất tiền.
Nó bảo tôi dừng ngay việc ngu dại đó lại, chẳng cô gái nào lại mất tiền bao trai đi du lịch và dâng hiến thứ quý giá nhất cho một tên Sở Khanh thứ thiệt.
Trước giờ tôi không nghĩ chuyện này là dâng hiến gì cả. Nhưng nghe bạn nói vậy thì thực tình tôi cũng thấy hoang mang trước ý định của mình. Tôi có nên cứ làm liều một lần rồi thôi không?
* Bạn đọc giấu tên